Anh Sẽ Đánh Đòn Em

Jungkook về mang lại biệt thự hạng sang, nằm lâu năm bên trên sô pha khóc hết nước đôi mắt. Khóc mang đến nỗi bế tắc của cậu. Khóc cho sự yêu thương thương cậu dành cho người mẹ của chính mình bị thay đổi lại bằng sự vứt khía cạnh ko thương nhớ tiếc. Khóc mang đến nỗi uất ức với lo sợ vẫn còn đấy đầy vào cậu mỗi lúc suy nghĩ cho tới bài toán fan tía nhẫn tâm tính lấy cậu chào bán thanh lịch vị trí kia biên thuỳ. Cậu khóc khổng lồ thành giờ đồng hồ bắt buộc ko nghe thấy giờ mở cửa. Một hình dáng thon dài bự tiến lại gần, đặt tay lên vai cậu. Cậu ngửng đầu nhìn lên, là Jimin, đẹp lung linh trần đứng nhìn cậu, ánh mắt thâm sâu nặng nề dò. Cậu sà vào lòng anh, khóc càng to thêm.

Bạn đang xem: Anh sẽ đánh đòn em

- Bố ko đề nghị em, bà bầu cũng ko đề nghị em. Em bi thiết vượt...

Jimin chần chừ nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm cậu trong trái tim, bàn tay vuốt ve sầu lưng cậu. Jungkook khóc mất một cơ hội thọ nữa, nước đôi mắt cùng tương đương cạn. Nằm trong tâm địa anh, thổn thức, cậu thốt nhiên sực ghi nhớ, lập tức hỏi:

- Anh nghỉ ngơi Sing về cơ hội làm sao vậy ạ?

- Vừa new.

Jungkook chần chờ, Jimin vẫn còn bài toán cần ở lại Singapore. Nhưng nghe J-Hope báo về cuộc hẹn cậu đang đi với AnN. Nghe thêm công dụng điều tra của J-Hope về Jae Yong. Anh đã biết trước cậu đã chạm mặt đả kích nặng nề nề hà. Anh ngay thức thì đặt chuyến cất cánh về ngay lập tức. Tại Sing rất khó nhỏng sống nước ta, muốn là rất có thể kèm theo. Dù đi máy bay riêng, anh vẫn bắt buộc chờ mặt trường bay bố trí lịch. Đến chiều new được cất cánh về. Vừa xuống Tân Sơn Nhất, Suga vẫn chờ sẵn, lái xe gửi anh về thẳng biệt thự. Nhìn rất nhiều giọt nước mắt của Jungkook, anh cũng Cảm Xúc đau lòng. Anh ko ham mê nước mắt, càng không muốn nhìn cậu khóc. Nhưng sự hoài nghi trong anh trở lại. Anh trường đoản cú hỏi liệu gồm phần như thế nào trong những giọt nước mắt của cậu, là việc nhớ tiếc nuối vày mình là em trai Jae Yong?

- Bố mẹ đã không nên em. Em cũng không bắt buộc họ... _ Giọng cậu siêu nhỏ tuổi.

- Thế còn Jae Yong?

- Jae Yong? Anh trai của em... Em không biết. Em cũng không bắt buộc bạn anh trai đó! _ Jungkook đau xót nói.

- Vậy em nên người rứa nào? _ Jimin hỏi, giọng lạnh lùng.

Jungkook ngước nhìn anh qua hai con mắt ướt nước mưa. Cậu nghĩ về cậu nên anh, khôn cùng đề xuất anh. Cậu đột thấy hàm ân anh hết sức. Khi đa số câu hỏi trsinh hoạt đề xuất tệ hại, anh sẽ ra tay cưu mang cậu, mang lại cậu ăn uống học tập, yêu thương cậu một cuộc sống thường ngày tương đối đầy đủ sang chảnh. Nếu không tồn tại anh, cậu do dự giờ đồng hồ này cậu vẫn cố gắng nào? Nhìn đôi mắt của cậu vẫn quan sát anh đầy vẻ hàm ân, Jimin lạnh nhạt nói tiếp:

- Em có biết lỗi của em chưa?

- Lỗi của em ạ?

- Tôi đang dặn em ko được cười cợt nói cùng với bọn ông khác ngoài tôi. Em tất cả nhớ không?

- Em có nhớ ạ.

- Em tất cả làm đúng vậy không?

- Dạ?

Jungkook hoang mang và sợ hãi. Lời Jimin dặn cậu vẫn luôn ghi nhớ, cậu không thể chạm chán giỏi cười nói với người bầy ông không giống. Chỉ có Jae Yong. Cậu nhìn anh, phương diện lộ vẻ lo sợ. Giọng anh rét mướt băng:

- Em ko làm đúng, yêu cầu không?

- ....

- Tôi hỏi em, gồm bắt buộc vậy không?

- Không, ko, Jimin. Em ko núm tình! Là Jae Yong mang đến bắt chuyện em trước. _ Jungkook tá hỏa.

- Em tất cả quyền ko trả lời cơ mà.

- Em... em... và Jae Yong chỉ thủ thỉ như bạn bè thôi ạ.

- Mới thứ nhất mà đã như bạn bè rồi sao?

- Anh Jae Yong... anh ấy là anh trai em mà. Em vừa nói không cần người anh đó! Jimin, em xin lỗi! Em đang không phải như vậy nữa. Từ giờ em đã tránh xa những người dân lũ ông không giống, sẽ không còn cười cợt nói với bất cứ fan bọn ông nào nữa. Anh tha lỗi mang đến em... _ Jungkook rớm nước mắt quay trở lại.

- Tha lỗi mang đến em cũng khá được. Nhưng tôi đề xuất pphân tử em trước.

Xem thêm: Hướng Dẫn Reset Máy Chấm Công Ronald Jack Dễ Thực Hiện Nhất, Mật Khẩu Mặc Định Của Máy Chấm Công

- Vâng vâng. Anh pphân tử em đi ạ. Em biết lỗi rồi ạ! _ Cậu cúi đầu nói.

- Tôi đã tấn công đòn em!

- Vâng ạ. _ Cậu ghi nhớ cho chị em nhỏ anh Jin cùng chưng Han.

- Tôi tiến công đau đấy!

- Vâng ạ...

- Đi tắmđi! Rồi lên chóng nằm. Không mặc gì hết!

- Vâng...

Jungkook ngoan ngoãn rửa mặt sạch sẽ, trèo lên nệm đợi Jimin. Thấy hơi rét mướt ngay thức thì kéo mền bịt phủ qua tnóng thân è cổ truồng của bản thân mình. Jimin lên trên bên phía ngoài, đang loại trừ bỏ hết xống áo, tập bơi mấy vòng xung quanh hồn. Nhìn Jimin lạnh nhạt bình tâm như vậy, không người nào biết anh vẫn khó chịu tới cả hoàn toàn có thể giết bị tiêu diệt người. Trong quá khứ, ít nhiều bạn sẽ đề nghị sở hữu tmùi hương tật bởi vì chọc giận anh. Anh ao ước tập bơi vài vòng cho cơn giận nguôi bớt, sức lực lao động cũng giảm bớt để tránh tổn định thương thơm cho Jungkook.

Anh yêu cầu tiến công đòn cậu, kia là vấn đề chắc chắn rằng. Nếu không, anh đang tức không chịu đựng được mà lại chết mất. Cách lên khỏi hồ nước tập bơi, hầu hết vệt chân ướt đẫm nước của anh ấy in vết trên nền đá lát sàn đầy vẻ nguy nan. Đi qua cửa nhà phòng ngủ, Jimin đi liền mạch vào phòng cất vật, lựa đem một chiếc cà vạt red color và một sợi dây nịt phiên bản bé dại màu trắng. Quay trở ra, anh lật tung mẫu mên vẫn tủ mang cậu. Trèo lên giường, khuôn khía cạnh anh trông cực kỳ nguy nan.

- Đưa tay em đây.

Jungkook đưa cả hai tay lên, Jimin sử dụng mẫu cà vạt quấn vòng vèo, thắt chặt nhị cổ tay cậu lại. Anh kéo dài tua dây nịt vào tay, không nhìn cậu, đựng giọng rét lùng:

- Em nghĩ về mình xứng đáng bị đánh bao nhiêu cái?

- Em... em chần chờ... _ Jungkook thút thít.

- Nói!

- Chín ạ. _ Cậu hồi hộp, nói đại số lượng trước tiên hiển thị vào đầu.

- Hừm. Chín dòng à? Ít rộng số lượng tôi hy vọng.

Jungkook ko kìm nén được phần đa giọt nước mắt lo lắng. Những hình ảnh quyết liệt vào đêm trước tiên cùng với Jimin lại hiện tại về. Cậu hại. Tấm hình anh từ bây giờ còn kinh hãi gấp mấy lần tối trước tiên ấy. Jimin vung sợi dây nịt lên, quất mạnh vào ngang tín đồ cậu, cậu thét lên khổ cực. Anh quất vào tay, vào chân cậu thêm tư mẫu nữa rồi lật bạn cậu nằm úp mặt lại. Vết thương thơm tóe máu ngơi nghỉ thân trước của cậu bị ép xuống phương diện ga White, loang thành vệt màu đỏ tươi.

- Còn tư cái!

Jungkook hét không ít đến mất hết cả hơi, đến thsống cậu cũng đau. Thân thể cậu chỉ còn biết nảy dựng lên sau từng lằn roi quất vào sống lưng, vào mông, vào bắp chuối cậu. Cậu không thể hét lên được nữa. Tiếng khóc nút trngơi nghỉ phải khào khào vào cổ họng. Nỗi đau thân xác lấn át không còn nỗi nhức đau xót về ý thức của cậu. Jimin sẽ tiến công xong xuôi chín chiếc, quăng sợi dây nịt white color loang lổ huyết xuống đất. Anh kéo mông cậu lên cao, cúi fan đưa lưỡi bản thân thiệt sâu vào trong cậu, thụt ngoáy điên loạn. Anh xoáy lưỡi bên trên hột ngọc của cậu thật lâu. Cho cho đến khi mặc kệ sự đau đớn rỉ tiết thuộc khắp bên trên khung hình, cậu rúm người thừa nhận cơn rất khoái kinh khủng. Cậu vừa run rẩy vừa khóc nghứa hẹn. Làm tình núm này, thật quá mức độ chịu đựng đựng của cậu! Jimin quỳ gối áp sát vào cậu, vẫn duy trì cậu trong tứ vậy úp khía cạnh chổng mông, anh đâm thẳng thiết bị cương cứng cứng vào cậu sinh sống phía hậu. Cậu nhức thốn theo từng nhịp chuyển động của anh ấy. Anh lại đúc rút, chui vào vùng phía đằng trước cậu. Anh cứ đọng cố biến hóa trước sau, nhịp độ mỗi một khi một nkhô giòn rộng. Cậu không thể thấy thú vui một chút nào. Chỉ gồm âu sầu và đau đớn. Cậu ý muốn anh có thể mau chóng dứt để cậu được giải bay trong giây khắc. Nhưng anh không lúc nào hoàn thành mau chóng. Nhìn cậu oằn oại, bởi vì anh mà rơi nước mắt, anh mới lấy lại chút ít cảm xúc vừa lòng tàn độc...