Bản giao kèo định mệnh

- Hồ - Tuyết - Tử ...

Bạn đang xem: Bản giao kèo định mệnh

Đây là lần thứ bao nhiêu em đi học muộn rồi ? _ Tiếng ông thầy dạy Toán của khối B gầm lên khiến đến cả khối một phen gà cất cánh chó chạy nhốn nháo nhỏng sắp có bão đổ bộ, còn cái đứa gây nên đại cục hỗn loạn nlỗi vậy không biết ý tứ còn hồn nhiên đứng ở cửa ngáp ngắn ngáp dài, mắt llặng dlặng như chưa tỉnh ngủ bên trên khóe miệng thì vẫn còn dính ít bột màu trắng của kem đánh răng vững hẳn sáng ra rửa mặt mà không soi gương, vâng không ai khác chính là học sinch ưu tú của 11B6 Hồ Tuyết Tử với thành tích đi học muộn đáng nể 6/7 ngày đi học muộn, liên tiếp được nêu danh vào bảng học sinch " xuất sắc " của khối B, thành công chọc giận cô giáo dạy văn uống khiến cô xin chuyển công tác tức thì ngày đầu đi dạy. Quả là nhân vật xuất chúng có một không nhị.- Dạ, thưa thầy em đi học muộn _ Sau Lúc tiếp nhận chiêu sư tử gầm của ông thầy "kính yêu" lúc này Tuyết Tử mới có dấu hiệu tỉnh ngủ, đứng thẳng người, miệng cười tươi rói, cố ý giả bộ học sinch ngoan ngoãn ao ước làm mủi lòng ông ấy.Gì chứ cãi nhau với ai cũng được trừ ông này, có cãi cũng không thắng nổi ông ấy đâu đề xuất tốt nhất là yên ổn lặng nghe ông ấy chửi còn hơn tốn khá biện minc với ông ấy, sáng ra không có ăn gì giờ cãi lộn với ông ấy có mà tôi kiệt sức mất.Cơ mà hình như đã quá thân quen với chiêu này ông thầy không chút biến sắc tiếp tục tra hỏi nguyên ổn nhân vì sao đi học trễ của tôi.- Tuần này đi học trễ 6 buổi rồi, bao giờ em mới chịu đi học đúng giờ vậy ? - Nốt lần này nha thầy _ Tôi cố năn nỉ ổng mong muốn ông thấy tội nghiệp mà tha mang lại, nếu việc này đến tai bố tôi thì tôi toi đời.- Không có xin xỏ gì hết lần nào em cũng vậy vẫn chứng nào tật đấy, từ bây giờ hiệu trưởng có tới trường ... vậy thì cuối giờ lúc này theo tôi đi gặp hiệu trưởng còn giờ thì về chỗ ngồi lặng mang lại tôi _ Nói xong ông cù lại phía bục giảng tiếp tục bài học mặc kệ tôi đứng hóa đá ở cửa lớp.Hiệu trưởng ổng vừa nói hiệu trưởng đúng không, cái người tôi không muốn tiếp xúc nhất trong cái trường này bây giờ phải lết mông đi gặp ổng à, có đánh chết tôi cũng ko đi.- Thầy ơi, tha đến em lần này nha thầy, đừng lôi em lên phòng hiệu trưởng _ Tôi cố sức năn nỉ ổng còn tạo thêm hiệu ứng mắt lung linh nhỏng sắp khóc đến chỗ ao ước ông ấy động lòng mà tha mang đến.- Không nói nhiều, em đang tạo ra mất thời gian của tôi đấy mau vào học đi _ Cho dù có nnạp năng lượng nỉ thế nào thì kết quả vẫn vậy thôi, tôi nhức xót chấp nhận sự thật rằng mình sẽ phải đi gặp hiệu trưởng ác ma kia.- Dạ, thưa thầy _ Tôi lủi thủi đi về chỗ của mình ở cuối lớp không kịp để mông xuống ghế đã có đứa quay qua châm chọc rồi.- Chúc mừng nha được đi uống trà với hiệu trưởng rồi ! _ Con quý khách hàng thân của tôi con quay xuống chỗ tôi nhe răng ra cười nói cơ mà càng nhìn cái bản mặt của nó khiến tôi càng ngứa mắt ko chịu được.- Im đi, tao giết mày giờ _ Bực bội tôi hét lên khiến cả lớp cù qua nhìn tôi với ánh mắt nhìn sinh dị vật và vào đó có cả ông thầy của tôi.- Trật tự, Tuyết Tử đã đi học muộn còn làm ồn vào giờ của tôi hả ? _ Tiếng ông thầy oang oác lên lần này thì xác định rồi.- Không có, em không có làm ồn tại Tử Nguyệt trêu em trước _ Tôi cố giải thích nhưng mà trong mắt ổng Tử Nguyệt là học sinc ưu tú của lớp tất nhiên ổng ấy sẽ ko ngần ngại bênh vực nó chĩa mũi lao vào tôi.- Im lặng mang đến tôi, đừng tưởng tôi không biết em sẽ nghĩ gì tôi biết hết đấy_ Ổng nói rồi quay đi chỗ khác để lại một đống oan tình bên trên đầu tôi.- He he mang lại mày chết _ Tử Nguyệt cười đểu tôi, con bitch này tôi thề thù này ko trả tôi ko làm người chỉ làm cún.Quăng mang đến nó ánh mắt nlỗi muốn thiêu rụi cả thế giới tôi an phận ngồi nghĩ chiêu để lát đối phó với hiệu trưởng....Reng reng, tiếng chuông báo hết giờ vang lên cũng là lúc tôi phải theo ông thầy chủ nghiệm đi gặp đại ma vương vãi, người có thể bóp nát số phận của người khác nếu chẳng may kí kết giao kèo với ổng, tốt nhất đề nghị đề phòng.Con đường đi từ lớp tôi đến phòng hiệu trưởng sao thật ngắn, chưa tới mười phút đã thấy tấm biển khổng lồ đùng ghi chữ hiệu trưởng đập vào mắt rồi.Cốc cốc, ông thầy của tôi đi đến trmong cửa phòng thong dong gõ lên mặt gỗ phẳng lì rồi bước vào không quên kéo tôi theo.- Xin lỗi đã phiền thầy tôi có chuyện muốn thầy giải quyết _ Đi đến trcầu mặt người đàn ông đã cặm cụi kí hàng tá giấy tờ trên bàn, thầy chủ nghiệm của tôi khép nép nói, cái bộ dáng tởm ghớm thường ngày của ổng bay đi đâu hết rồi.- À, mời thầy ngồi, với cho tôi nhì tách trà vào phía trên _ Ngẩng mặt lên nhìn hiệu trưởng khá nhíu mày rồi yêu mong cho cô tlỗi ký mang trà lên còn mình thì nhấc mông khỏi cái ghế đứng dậy vươn vai lắc cổ đi đến chiếc bàn giữa phòng ngồi xuống.- Tôi đến để báo cáo với thầy chuyện của em học sinh tê _ Thầy của tôi vừa nói ổng vừa liếc liếc mắt ra chỗ tôi.Nhìn theo ánh mắt của thầy dạy Toán, hiệu trưởng bây giờ mới phát hiện còn một sinc linch bé bỏng tội nghiệp nữa đã đứng ở góc phòng e ấp đứng sau chậu cây chình họa được chăm sóc lừng danh vào phòng kính, bất ngờ hơn Khi xác tìm ra sinc linch bị báo cáo vi phạm pháp luật đó là tôi, thu lại vẻ mặt bất ngờ hiếm có gắng vào đó là một nụ cười nửa miệng châm chọc thầy hiệu trưởng ung dung ngồi chỉnh lại chiếc cà vạt bên trên cổ mắt vẫn phóng tia lửa điện tới chỗ tôi. Tôi thề nếu ổng mà ko phải người thân của tôi thì nãy giờ cái mặt ổng đã bị đập tung nát ra rồi, càng nhìn càng thấy đểu.Cứ thế tôi và hiệu trưởng âm thầm đấu sóng điện ngầm với nhau, bốn mắt nhìn nhau ko thèm chớp mày. Vừa lúc đó chị tlỗi kí cơ ton ton sở hữu nhị tách trà xanh vào phòng cắt đứt "ánh mắt đưa tình" của hiệu trưởng với tôi, nhận thấy ko khí quỷ dị lởn vởn vào phòng chị thỏng kí phát âm ý nhanh khô tay để trà xuống bàn rồi vọt lẹ ra ngoài kẻo mất mạng như nghịch.- Em học sinch này đã tạo ra quấy nhiễu gì à ? _ Hiệu trưởng tận tình hỏi han tội trạng của tôi làm tôi bị rùng mình một trận, không dám hó hé gì chỉ dám đứng im nghe nhì người đó "tâm sự" với nhau.- Vâng trên đây là Hồ Tuyết Tử học sinch lớp tôi, em ấy mắc khá nhiều lỗi và vi phạm nội quy của C&D cụ thể là nhiều lần đi học muộn, ngủ gật trong giờ, tạo mất trật tự lớp, đọc truyện trong giờ học liên tiếp được điểm kém vào các bài xác định và còn một tá những tội lặt vặt khác.Vừa nói ổng vừa đẩy quyển nhật kí của ổng đến hiệu trưởng xem nlỗi bằng chứng, chứng minch cho những tội trạng của tôi mặc dù ổng đã ném thêm cả tấn mắm muối vào.- Ồ, vậy thầy muốn tôi làm gì đây ? _ Hiệu trưởng tiếp nhận cuốn sổ vừa nhâm nhi tách trà vừa giở ra xem xét nội dung bên trong một cách cẩn thận.- Tôi muốn chuyển học sinch này thanh lịch lớp khác _ Thầy của tôi không ngần ngại đuổi tôi ra khỏi lớp của ổng, sao ông lại ko nghĩ đến cảm giác của tôi chứ?- Thầy à !!!!! _ Tôi ré lên phản đối quyết định của ổng tuy thế mà hình như lời của tôi hình như ko có hiệu lực mấy ấy nhỉ, chả thấy ai quyên tâm gì cả.- Chuyện này...

Xem thêm: Ảnh Nền Động Nami Thủy Hoa Tiên Tử New Skin Test, Nami Thủy Hoa Tiên Tử New Skin Test

Thầy cứ về trmong đi, tôi sẽ xem xét đề xuất của thầy còn em tê ở lại với tôi _ Xoa cằm nghĩ ngợi hiệu trưởng bèn dùng đến chiêu đuổi khách.- Tôi thật sự ko dạy nổi học sinc này nữa xin thầy chuyển em ấy sang trọng một lớp nào khác trong khối để em ấy có thể học xuất xắc hơn _ Ông thầy của tôi hình nlỗi rất quyết tâm với ý định đá tôi đi thì phải.- Thầy ko nghe thấy tôi nói gì sao, tôi nói sẽ giải quyết chuyện này, nếu thầy còn chần chừ ở đây nữa tôi ko đảm bảo sẽ không kí vào solo nghỉ việc của thầy đâu _ Hiệu trưởng ra oai nghiêm, chết thầy đi ko nghe lời hiệu trưởng này đây là trường bốn ko phải trường công, ngôi trường này vị hiệu trưởng xây nên cứ thử cãi lời hiệu trưởng đi xem thầy có bị mang lại về vườn chnạp năng lượng gà không.- Vậy tôi xin nhờ thầy _ Ông thầy của tôi quả là một người rất thức thời liền đứng dậy xách cặp ra khỏi phòng trmong Khi đi còn không bao giờ quên nhìn tôi, ánh mắt nhỏng muốn nói với tôi " chuẩn bị đối diện với mãnh thú thật sự đi" đúng là đồ trẻ bé.- Học sinch Hồ Tuyết Tử em có ý kiến gì với những lời thầy chủ nghiệm của em vừa nói không ? _ Hiệu trưởng vừa nhâm nhi trà vừa hỏi.- Ba à ! Chộ ôi ba nhỏ sao từ bây giờ đẹp trai thế, nhìn vào cứ tưởng ba mới 20 tuổi thôi đấy, ba đại nhân đại lượng đừng nói với mẹ nha, nha nha_Sau Khi xác nhận chỉ còn tôi với hiệu trưởng trong phòng tôi lao vào cố sức đấm sườn lưng bóp vai mang lại ông miệng không ngừng nịnh hot ổng.Thực ra hiệu trưởng là cha tôi và trong trường cũng không một ai biết về mối quan hệ của chúng tôi chỉ có Tử Nguyệt biết, bởi vậy nếu biết tôi là nhỏ gái hiệu trưởng có cho tiền thì ông thầy của tôi cũng không dám đi tố giác tội trạng của tôi đâu.- Định bịt miệng ta thế nào trên đây ? Ta ko làm việc không công đâ u_Thủ đoạn, thủ đoạn a dám uy hiếp cả bé gái mình có người phụ vương nào nhỏng thế không?- Ba muốn kí giao kèo ? _ Rốt cục lại phải đi đáp ứng điều kiện của ba tôi rồi, tôi thề cứ thử để ông ấy nắm điểm yếu coi đảm bảo sẽ bị ổng hành hạ tới chết.- Đi coi mắt.- Không _ tôi thẳng thắn từ chối điều kiện ba tôi giới thiệu, tôi vẫn không muốn rước chồng đâu, yêu sớm làm gì vừa tốn tiền vừa tốn thời gian mà lại còn rất phiền phức nữa. Yêu là một loại hình thức giết thời gian cho đỡ chán của nhân loại.- Con không nhìn hình cậu ta thôi, một người rất đẹp trai lại còn tài tuyệt nữa cậu ta còn...- Không là ko, nhỏ nói ko thích.- Con ko có quyền từ chối, mai cậu ấy sẽ lên máy cất cánh đi tới đây và sẽ sống ở nhà mình vào thời gian trmong lúc nhị đứa đính hôn.- Ai nói nhỏ đồng ý kết hôn với hắn chứ, nhỏ còn không biết mặt hắn nữa đấy tía.- Mọi chuyện đã được xắp xếp hết rồi, mau kí vào đi _ Ba tôi ném ra tờ giấy đã được soạn sẵn bảo tôi kí vào. Này ko phải ổng đã gài tôi cái vụ này chứ.- Không kí, bé ko đồng ý.- Alô, em à ... _ cù đi tảo lại tía tôi đã cầm điện thoại lên hiểu điện cho mẹ tôi, đồ ác phụ nhá ngay lập tức cả bé gái cũng không tha, còn dám lấy mẹ ra uy hiếp tôi.- Con kí bé kí được chưa, nhưng lại nói trước nếu hắn mà chết bất ngờ thì ko phải lỗi của nhỏ đâu đấy _ Vội vàng giật điện thoại của cha tắt máy đi tôi hét lên giật đem tờ giấy cùng cây bút kí cái thương hiệu ba má đã mất chín tháng mười ngày tốn chất xám lắm mới nghĩ ra rồi bỏ ra ngoài mặc kệ con người trong phòng vẫn tủm tỉm cười vì đã đem được của tôi.Tức chết mà dám mang mẹ tôi ra uy hiếp tôi. Nếu để mẹ tôi biết tình trạng học hành của tôi ở trường nhỏng thế này đảm bảo chỗ truyện tnhóc tôi sưu tập từ trước đến ni sẽ bị một mồi lửa thiêu trụi, nghĩ đến thôi đã thấy thương thơm trung tâm rồi.Sau Lúc rời khỏi phòng hiệu trưởng tôi bmong thẳng bên trên hành lang về phòng học của mình, giữa hành lang vắng tanh im lặng tĩnh mịch thỉnh thoảng vang lên vài tiếng động nhỏ từ các phòng học phát ra chợt tiếng ọt ọt vào dạ dày vang lên phá vỡ sự tĩnh mịch hiếm có này."Đúng là buổi sáng vì chạy vội đi học mà chưa có ăn gì bắt buộc bây giờ dạ dày biểu tình là đúng rồi bây giờ phải đi kiếm cái gì ăn đã ko tôi sẽ chết vì đói mất". Nghĩ nào làm vậy, tôi liền xách mông chạy thật nhanh xuống cantin càn quét đồ nạp năng lượng đằng nào cũng quá tiết rồi cúp luôn luôn cũng được he he đồ ăn uống ơi chị đến với các em phía trên.