LỊCH TRÌNH CẢI CÁCH

Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi, fic viết vì mục đích phi lợi nhuận.

Bạn đang xem: Lịch Trình Cải Cách

Pairing: Kelvin Khánh - Khởi My.


Category: Romance, non-sa.

Rating: K.

A.N: Tôi đã xem "Gửi cho anh" và chẳng hiểu sao, không đành lòng vì nỗi đau của Khánh, đã cố chấp comt thật dài dưới MV để nói cụ lòng cậu ta. Vì thứ tôi cảm nhận rõ ràng, là tình yêu của cậu ta dành mang đến cô gái ấy, đằng đẵng. Vì chàng trai tôi yêu quý, đáng ra nên có một cái kết hạnh phúc, sau 8 năm hướng về cô gái ấy. Đây không hẳn là một fanfic, đây gần như là một kịch bản nối tiếp "Gửi mang lại anh 2" mà tôi nghĩ ra. Tôi muốn tặng kịch bản này cho "Tiểu Vin".

Xem thêm: Nơi Bán Bao Cao Su Durex Kingtex Hộp 12 Cái Bao Cao Su Durex Kingtex 49Mm

- Chị không phải không muốn em lại bị "hụt", cũng không phải vì ship em và My, chị viết "Gửi đến anh 3" đơn giản vì sự thôi thúc từ trong lòng mình, chị muốn "công đạo" đến nhân vật Khánh. Chị muốn mọi người nhìn thấy nội tâm của cậu ta, trái tim của cậu ta, và tình yêu kiên trì sau 8 năm mà cậu ta lẽ ra nên có được. Còn nữa, chắc em biết rồi, nhưng chị vẫn muốn nói, "chị - là cô gái rất thương Vin" ^^

Music: Đừng bận tâm. (Khởi My)

Lệ ngàn năm. (Đổng Trinh)

Mây mưa. (Kelvin Khánh)

Summary: Có ai đó từng nói, buông tay chính là một loại hạnh phúc "kịp thời". Thế nhưng cô gái đó, cô gái đó là người anh đã dùng thời gian 9 năm để yêu, 8 năm để nhung nhớ, và trằn trọc... Nhìn cô gái ấy ra đi, không phải chỉ có đau lòng, mà còn cả thế giới rã nát ngoài kia.

Status: Complete ~~o0o~~

Có ai đó từng nói, buông tay chính là một loại hạnh phúc "kịp thời". Thế nhưng cô gái đó, cô gái đó là người anh đã dùng thời gian 9 năm để yêu, 8 năm để nhung nhớ, và trằn trọc... Có phải chăng cái "hạnh phúc" ấy, Khánh không thể cảm nhận tường tận được? Chính xác thứ anh cảm nhận được lúc này, chỉ là sự bất lực chưa bao giờ có trong 8 năm qua.

Anh không nhớ lúc bóng lưng cô gái biến mất, mình đã lái xe pháo đến đâu, ngồi lặng yên bên ghế lái bao lâu, chơi vơi vào nụ cười và hình ảnh của cô ấy... Mang lại tới khi tiếng chuông điện thoại ring ring reo mươi tiếng, Khánh mới giật mình, bất giác đưa tay quẹt đôi mắt ráo hoảnh.

Là anh Nam. Phụ thân và mẹ ly hôn năm Khánh 15 tuổi, anh trai theo thân phụ sang Mĩ định cư, còn anh ở lại với mẹ cùng một nửa sự nghiệp, tài sản của phụ vương tại Việt Nam. Tuy bị chia cắt 3 năm nhưng tình cảm bằng hữu trước nay rất tốt, 8 năm du học và làm việc ở Mỹ, anh đều sống với anh trai.

"Anh. Em nghe." - Khánh nhỏ giọng bắt máy, tầm mắt chông chênh lạc theo cơn gió vừa sượt qua cửa kính ô tô.

Không biết tâm trạng của cậu em, phái nam hết sức phấn khởi: "Anh đang ở Tân Sơn Nhất,

ra đón anh đi."

"..." Khánh chưa khỏi ngạc nhiên, nam đã tháo kính râm, cười nhẹ: "Sao vậy? Ngạc nhiên quá hả? Hôm trước nghe em nói sẽ đi cầu hôn người yêu 9 năm, anh còn vội đặt vé cất cánh về dự đám cưới của em trai anh đấy."